Máy rang cà phê mini 1kg – Máy rang cafe Hot Air – Máy rang cà phê 5kg – Máy rang cà phê 10kg – Máy rang cà phê thủ công – Giá máy rang cà phê 3kg …
Giá máy rang cà phê 3kg – Máy rang cà phê mini – Máy rang cà phê mini 1kg – Thanh lý máy rang cà phê 2kg – Giá máy rang cà phê mini – Máy rang cà phê thủ công …
Chiều 11/1, Nghị quyết về chính sách tài khoá, tiền tệ để hỗ trợ chương trình phục hồi và phát triển kinh tế xã hội được 424 đại biểu tán thành (84,97%).
Nghị quyết chưa đề cập tổng quy mô gói chính sách tài khoá, tiền tệ (gồm các nguồn huy động quỹ ngoài ngân sách) nhưng trong đó khoản tăng chi đầu tư phát triển từ nguồn ngân sách Nhà nước tối đa là 176.000 tỷ đồng trong hai năm (2022 – 2023).
biện pháp tài khoá với tổng quy mô 221.000 tỷ đồng, gồm miễn, giảm thuế phí, đầu tư phát triển và một số chính sách tài khoá khác. Trong đó, riêng chính sách tăng chi cho đầu tư, phát triển (y tế, an sinh xã hội, việc làm, đầu tư phát triển kết cấu hạ tầng…) từ nguồn ngân sách là 176.000 tỷ đồng trong hai năm (2022 – 2023).
Chính sách tiền tệ sẽ tập trung biện pháp để điều hành đồng bộ, linh hoạt các công cụ lãi suất, tiếp tục tiết giảm phí tổn quản lý để phấn đấu giảm lãi suất cho vay tối thiểu 0,5-1% trong 2 năm; cơ cấu lại thời hạn trả nợ và giữ nguyên nhóm nợ, miễn giảm lãi suất… nhà băng Chính sách xã hội sẽ tiếp tục được tái cấp vốn để cho vay trả lương ngừng việc, phục hồi sản xuất…
Một số ý kiến cho rằng mức giảm thuế giá trị gia tăng (VAT) 2% là thấp, nên tăng lên 3%. Nhưng dự thảo Nghị quyết vẫn giữ nguyên mức giảm 2% thuế VAT trong năm 2022 với các mặt hàng đang áp thuế suất 10%, trừ một số lĩnh vực như viễn thông, bảo hiểm, nhà băng, bất động sản, khai khoáng, hoá chất…
Giải trình về việc này, ông Vũ Hồng Thanh, Chủ nhiệm Uỷ ban Kinh tế, người thừa uỷ quyền Uỷ ban Thường vụ Quốc hội, cho biết mức giảm 2% là hợp lý nhằm kích nhà xí dùng, hỗ trợ doanh nghiệp sớm phục hồi và đảm bảo điều kiện hỗ trợ của ngân sách.
Ông Vũ Hồng Thanh, Chủ nhiệm Uỷ ban Kinh tế. Ảnh: Hoàng Phong
Ngoài ra, các khoản chi ủng hộ, tài trợ của doanh nghiệp, tổ chức cho các hoạt động phòng, chống dịch Covid-19 sẽ được tính vào phí tổn được trừ khi xác định thu nhập chịu thuế thu nhập doanh nghiệp, cho kỳ tính thuế năm 2022.
Theo dự thảo Nghị quyết, gói chính sách tài khoá sẽ dành khoảng 40.000 tỷ đồng để hỗ trợ lãi suất 2% một năm thông qua hệ thống nhà băng thương nghiệp cho một số ngành, lĩnh vực hiểm yếu và doanh nghiệp, hộ mua bán có khả năng trả nợ, phục hồi… Các đại biểu Quốc hội yêu cầu làm rõ căn cứ xác định mức hỗ trợ, đối tượng thụ hưởng, cũng như cơ chế kiểm soát, điều kiện thụ hưởng để tránh trục lợi.
Ông Vũ Hồng Thanh nhận xét, mức hỗ trợ lãi suất này được xác định trên cơ sở mức chênh giữa lãi suất huy động và cho vay bình quân trên thị trường, hiện khoảng 4%.
“Mức hỗ trợ lãi suất 2% là thích hợp với khả năng ngân sách, tránh được tình trạng trục lợi chính sách; việc khai triển chính sách hỗ trợ lãi suất được giao cho Chính phủ thực hành. Do vậy, xin Quốc hội cho giữ như dự thảo Nghị quyết”, Chủ nhiệm Uỷ ban Kinh tế nêu.
Cũng theo ông Thanh, dự thảo Nghị quyết đã có nhiều nội dung hỗ trợ dòng tiền cho doanh nghiệp như giảm, giãn, hoàn thuế, phí… và giao Chính phủ tiếp tục cách tân thủ tục cho vay, thủ tục hành chính để tăng khả năng tiếp cận vốn.
“Chính sách hỗ trợ có quy mô, nguồn lực đủ lớn, tác động cả phía cung và cầu, có mục tiêu trọng tâm, trung tâm, xác định đúng đối tượng cần hỗ trợ để giải quyết các vấn đề cấp bách”, ông nhận xét.
Để có nguồn lực thực hành các chính sách tài khoá hỗ trợ chương trình phục hồi kinh tế, Quốc hội cho phép tăng bội chi ngân sách Nhà nước trong hai năm (2022 – 2023) bình quân 1-1,2% GDP một năm, tối đa 240.000 tỷ đồng.
Trong đó, bội chi năm 2022 tăng khoảng 1,1% GDP, tối đa 102.800 tỷ đồng so với dự toán Quốc hội đã quyết định. Mức bội chi tăng thêm năm 2023 sẽ được Chính phủ trình Quốc. hội coi xét, quyết định sau khi tổng hợp kế hoạch, dự toán ngân sách Nhà nước.
Quốc hội yêu cầu Chính phủ và các cơ quan liên quan thực hành các chính sách, biện pháp để giữ vững ổn định kinh tế vĩ mô, kiểm soát lạm phát, đảm bảo các cân đối lớn của nền kinh tế.
Chính phủ cũng được yêu cầu sử dụng tối đa, hiệu quả các nguồn lực trong các kế hoạch trung, dài hạn 2021 – 2025; cũng như tiết kiệm các khoản chi, quản lý chặt các nguồn thu, tăng thu, chống thất thu thuế, chuyển giá… để có thêm nguồn lực cho phục hồi kinh tế.
Việc phát hành trái phiếu Chính phủ, đảm bảo nguyên tắc kết hợp chặt chẽ trong điều hành chính sách tiền tệ, chính sách tài khóa và các chính sách vĩ mô khác, giữ vững ổn định kinh tế vĩ mô, thị trường tài chính, tiền tệ…
Cũng tại Nghị quyết này, Quốc hội cho phép ứng dụng một số cơ chế đặc thù trong năm 2022 – 2023. Theo đó, Thủ tướng và người đứng đầu cơ quan có thẩm quyền coi xét, quyết định chỉ định thầu với các gói tham vấn, gói thầu di dời hạ tầng kỹ thuật, đền bù, phóng thích mặt bằng và tái định cư, các dự án hạ tầng hiểm yếu về giao thông, y tế.
Thủ tướng quyết định cho UBND các địa phương có đủ năng lực, kinh nghiệm quản lý làm các đoạn tuyến đường cao tốc theo hình thức đầu tư công đi qua địa bàn, trừ dự án đường bộ cao tốc Bắc Nam phía Đông giai đoạn 2021- 2025.
Nghị quyết này có hiệu lực tới hết năm 2023. Riêng chính sách tài khóa về đầu tư phát triển và các chính sách tài khoá khác được ứng dụng cho năm ngân sách 2022 – 2023.
Hằng năm, Kiểm toán Nhà nước sẽ kiểm toán việc thực hành các gói chính sách hỗ trợ này nhằm tránh tiêu cực, tham nhũng, lợi ích nhóm và báo cáo Quốc hội tại kỳ họp cuối các năm 2022, 2023 và kỳ họp giữa năm 2024.
Nhiều nhà đầu tư cho rằng bị “đánh úp” khi ông Trịnh Văn Quyết bán cổ phiếu FLC nhưng không báo trước theo quy định. Trong ảnh: nhà đầu tư đang theo dõi một phiên giao dịch – Ảnh: BÔNG MAI
Vừa mở màn phiên giao dịch 11-1, có tới 5/7 cổ phiếu “họ FLC” bị nhà đầu tư đồng loạt đặt lệnh bán, giảm gần 7%, rớt xuống giá sàn.
Trong đó, giá cổ phiếu FLC (Tập đoàn FLC) bị giảm sàn xuống mốc 19.700 đồng, mã ROS (Xây dựng FLC Faros) bị giảm sàn còn 13.900 đồng, HAI (Nông dược H.A.I) bị rớt xuống giá sàn 9.210 đồng, AMD (Đầu tư và Khoáng sản FLC Stone) bị lao xuống giá sàn 9.580 đồng, KLF (Đầu tư thương nghiệp và xuất nhập khẩu CFS) bị giảm sàn còn 9.500 đồng.
Diễn biến ở hai thành viên còn lại là cổ phiếu GAB (Đầu tư Khai khoáng và quản lý tài sản FLC) và ART (Chứng khoán BOS) cũng không mấy khả quan khi đang chìm trong sắc đỏ, bị nhà đầu tư thoát hàng.
5/7 thành viên “họ FLC” bị giảm sàn, trắng bên mua ngay khi mở phiên 11-1 – Ảnh: chụp màn hình
Diễn biến trên nhiều khả năng xuất phát từ việc sáng 10-1, nhà đầu tư “đua lệnh” mua cổ phiếu FLC giá trần, đến chiều bị giảm sàn, sang buổi tối lại bất thần hay tin ông Trịnh Văn Quyết bán cổ phiếu FLC mà không báo trước theo quy định.
Ngay sáng nay 11-1, Ủy ban Chứng khoán Nhà nước (SSC) vừa ra thông tin cho biết: “Hiện đang kết hợp với các cơ quan liên quan để coi xét xử lý vi phạm của ông Trịnh Văn Quyết theo quy định”.
17h45 chiều 10-1, SSC có nhận được báo cáo của Sở Giao dịch chứng khoán TP.HCM (HoSE) về việc ông Trịnh Văn Quyết – chủ tịch hội đồng quản trị đơn vị cổ phần Tập đoàn FLC – giao dịch bán 74,8 triệu cổ phiếu FLC nhưng không báo cáo, không công bố thông tin trước khi thực hành giao dịch.
Theo quy định tại khoản 1, điều 33 thông tư số 96/2020 do Bộ Tài chính ban hành, trước ngày dự kiến thực hành giao dịch tối thiểu 3 ngày làm việc, người nội bộ của đơn vị đại chúng, đơn vị đầu tư chứng khoán đại chúng, quỹ đại chúng và người có liên quan của các đối tượng này phải công bố thông tin việc dự kiến giao dịch cho SSC, sở giao dịch chứng khoán.
Theo khảo sát, mức giá tàu lửa từ TP.HCM ra Hà Nội ngày 21.1 với giường nằm điều hòa khoang 4 xấp xỉ 2,1 triệu đồng/vé, khoang 6 rẻ hơn chút – từ 1,8 – 2 triệu đồng/vé. Ngay cả vé ngồi mềm điều hòa cũng không hề rẻ, tới 1,6 triệu đồng/vé. Mức giá này thậm chí ngang giá vé tàu bay của Vietnam Airlines và cao hơn của Vietjet Air.
Hành khách mua vé tàu tết tại ga Sài Gòn ngày 10.1. Tàu lửa ế khách nhưng giá vé vẫn rất cao
Giá vé cao, thời gian đi tàu lâu, chất lượng tàu thua xa tàu bay khiến vé tàu tết năm nay tiếp tục điệp khúc ế. Tính đến ngày 4.1, theo doanh nghiệp CP vận chuyển đường sắt Hà Nội, với các đoàn tàu số chẵn chiều Sài Gòn – Hà Nội mới chỉ có 3.892 vé bán ra, đạt 8,1%. Đối với các đoàn tàu số lẻ chiều Hà Nội – Sài Gòn chỉ bán được 1.958 vé, đạt 3,8%.
2022 là năm đầu tiên vé xe khách từ TP.HCM đi các tỉnh miền Trung, miền Tây thoát cảnh khan vé, giá đội lên gấp nhiều lần. Dù xây dựng phương án hạn chế số lượng xe thích hợp với nhu cầu nhưng đến nay, vé xe khách vẫn còn rất nhiều, giá giảm.
do dự mãi đến đầu tháng 1, bạn Vĩnh Chương (ngụ TP.Thủ Đức, TP.HCM) mới quyết định đặt vé về Phú Yên đón tết. Tham khảo nhóm bạn đồng hương, Vĩnh Chương được biết các bạn năm nay đều mua được vé của nhà xe Phương Trang chặng TP.HCM – Tuy Hòa, giá chỉ 384.000 đồng/chiều. Mức giá này ngang với giai đoạn thường ngày và chỉ bằng 3/4 vé tết mọi năm. Tham khảo một số nhà xe tại Bến xe Miền Đông (TP.HCM) chặng TP.HCM – Tuy Hòa, vé các ngày cao điểm từ 23 tháng chạp tới 29 tết đều còn nhiều chỗ, giá tuy có tăng so với ngày thường nhưng cao nhất cũng chỉ 450.000 đồng/lượt.
“Mọi năm, vé xe tết từ khi khởi đầu mở bán thì giá đã tăng gấp 2 – 3 lần. Những hãng bán giá bình ổn như Phương Trang năm nào cũng “cháy” vé rất sớm. Năm nay do mọi người sợ dịch, ít về quê nên giờ này mới còn vé ổn định giá như thế. Tầm này chỉ sợ dịch bùng không về được chứ không lo tiền vé”, Chương chia sẻ.
n
Covid-19 sáng 11.1: Cả nước 1.914.393 ca | Dịch bệnh ở Hà Nội lại lập “kỷ lục” mới
Ông Phạm Viết Ánh, tổng GĐ hãng xe Phương Trang, cho biết đến nay, nhà xe này ghi nhận lượng khách đặt xe chỉ bằng 50% so với năm trước. Do tình hình dịch bệnh phức tạp, mỗi địa phương yêu cầu cách ly mỗi kiểu nên người dân e ngại không dám về. Đến nay, các tuyến xe về miền Trung như Tuy Hòa, Nha Trang… đã lấp đầy được các ngày 24, 25 âm lịch. Chặng đi miền Tây các ngày cao điểm còn nhiều chỗ, giá dao động từ 170.000 – 238.000 đồng/chặng. Nhìn chung, tốc độ bán vé xe tết chưa bao giờ chậm như năm nay.
Tuy vậy, chiều quay trở lại TP sau tết, vé không còn nhiều. Hầu hết các nhà xe đều thông tin đã hết vé chặng Tuy Hòa – TP.HCM ngày 6.2. Nhà xe Phương Trang cũng chỉ còn các chuyến xe chạy chặng này những ngày trước và sau 6.2, giá ổn định 384.000 đồng/chiều.
“Chiều về nhu cầu đã ít, lại trải dài trong nhiều ngày nên vé không căng. Chiều về hầu hết mọi người đều tập trung vào ngày cuối tuần, chưa kể còn số lượng lớn học trò, sinh viên, người lao động đã về quê từ dịch, giờ quay trở lại TP để học tập và làm việc nên nhu cầu sẽ tăng rất cao, dồn vào 1 – 2 ngày cuối tuần”, đại diện một nhà xe chạy tuyến TP.HCM đi miền Trung thông tin.
Cho rằng hỗ trợ xung yếu nhất lúc này không nằm ở gói cứu trợ mà làm sao để nền kinh tế mở cửa liên tục và vững bền, ông Vũ Thành Tự Anh đề xuất chi nhiều hơn cho y tế, giảm VAT đồng loạt.
Dự kiến chiều nay (11/1), các đại biểu Quốc hội sẽ biểu quyết thông qua Nghị quyết về chính sách tài khoá – tiền tệ để có gói hỗ trợ chương trình phục hồi, phát triển kinh tế xã hội.
Chia sẻ với VnExpress, TS Vũ Thành Tự Anh, Giám đốc Trường Chính sách công và Quản lý Fulbright cho rằng, gói hỗ trợ này là cấp thiết nhưng nên ưu tiên phân bổ cho chống dịch và duy trì sự mở cửa liên tục của nền kinh tế.
TS Vũ Thành Tự Anh, Giám đốc Trường Chính sách công và Quản lý Fulbright. Ảnh: Website Trường Đại học Fulbright
– Ông đánh giá như thế nào về gói hỗ trợ từ chính sách tài khoá, tiền tệ trị giá 340.000 tỷ đang được đề xuất lần này?
– Việc có gói hỗ trợ theo tôi là xung yếu nhưng hơi tiếc về mặt thời khắc, khi nhiều nước – trong đó có Mỹ và EU – khởi đầu giảm quy mô gói kích thích kinh tế.
Về quy mô, giá trị là 340.000 tỷ nhưng trên thực tế, số tiền được bơm ra sẽ nhỏ hơn nhiều. Nguyên nhân là một mặt chúng ta phải trừ đi những nghĩa vụ tài chính doanh nghiệp sẽ phải hoàn trả cho Nhà nước sau thời gian được hoãn, giãn, giữ nguyên nhóm nợ.
Bên cạnh đó, nếu tốc độ giải ngân chậm, tỷ lệ giải ngân thấp sẽ làm giảm hiệu lực của gói hỗ trợ như thực tế khai triển các gói của chúng ta trong 2 năm qua. thời khắc khó khăn nhất của người dân và doanh nghiệp khi cả nước phải giãn cách lâu dài, trên diện rộng đã qua nên giờ đây, tôi thấy không nên đặt hết kỳ vọng vào gói 340.000 tỷ đồng này.
Tóm lại, theo tôi, biện pháp hỗ trợ xung yếu nhất lúc này là khả năng mở cửa và duy trì hoạt động kinh tế một cách liên tục, vững bền. Tất nhiên, tôi nhấn mạnh lại, việc có gói cứu trợ vẫn cấp thiết thay vì để cho doanh nghiệp và người dân tự bơi.
– Vậy gói hỗ trợ 340.000 tỷ đồng này nên “bơm” vào những nhiệm vụ nào để đạt được mục tiêu duy trì sự mở cửa liên tục của nền kinh tế như ông nói?
– Sự thành công của gói hỗ trợ phụ thuộc vào tính ưu tiên, tốc độ và hiệu quả khai triển nên cần tập trung vào một số lĩnh vực hay đối tượng có tầm xung yếu cao hơn. Ví dụ, đầu tư cho y tế, phòng chống dịch đang dự kiến chi là 60.000 tỷ. Nhiệm vụ này theo tôi rất xung yếu nên tuỳ theo tình hình dịch bệnh, nếu cấp thiết, phần ngân sách này thậm chí phải tăng thêm. Bởi nếu kiểm soát được dịch thì nền kinh tế sẽ mở cửa một cách ổn định và vững bền mà như tôi đã nói, điều này còn cấp thiết hơn cả gói hỗ trợ.
Xét nghiệm Covid-19 tại Hà Nội. Ảnh: Giang Huy
Khoản 113.800 tỷ đồng cho đầu tư cơ sở hạ tầng cũng cấp thiết, giúp tăng cường nền tảng cạnh tranh và hiệu quả cho nền kinh tế. Đầu tư hạ tầng trở nên cấp bách hơn trong bối cảnh mà dòng vốn FDI có thể gặp nhiều rủi ro, đầu tư của khu vực tư nhân suy giảm, đầu tư của khu vực nhà nước năm ngoái thấp. Đây là một biện pháp để tăng tổng cầu, đồng thời tạo ra được năng lực cạnh tranh cao hơn trong trung và dài hạn.
Mặt khác, tôi cho rằng cũng cần ưu tiên hơn đến giáo dục nhất là với những học trò, sinh viên ở các gia đình khó hoặc không được tiếp cận với thiết bị và Internet chất lượng cao để học trực tuyến. Điều này cũng nhằm tránh tạo ra sự bất bình đẳng nghiêm trọng về thời cơ giáo dục, tác động đến thời cơ nghề nghiệp và nguồn vốn con người trong tương lai. Hãy thử mường tượng sự mất mát sẽ lớn thế nào nếu một em học trò không được thụ hưởng nền giáo dục có chất lượng trong hai năm liên tục, nhất là ở những lớp và những bậc học giúp định hình năng lực tư duy và nền tảng tri thức.
– Nhưng nếu chỉ có 340.000 tỷ đồng mà lại cần tăng ưu tiên cho y tế, giáo dục, theo ông, có thể cắt giảm được ở đâu để dồn nguồn lực sang?
– Tôi thấy gói hỗ trợ lãi suất, khoảng 40.000 tỷ đồng hiện nay, cắt giảm được vì nó có thể còn mâu thuẫn với chính sách tiền tệ, chính sách lãi suất và mục tiêu kìm nén lạm phát của Việt Nam trong năm nay.
Vấn đề lớn nhất của các doanh nghiệp hiện nay không phải là thiếu tín dụng. Hệ thống nhà băng cũng không thiếu thanh khoản, mặt bằng lãi suất đang thấp hơn so với cùng kỳ năm ngoái. Lạm phát 2021 cũng tương đối thấp. Khi đưa ra một chính sách, phải xem nó giải quyết trục trặc nào của nền kinh tế. Hiện tôi không thấy việc thiếu tín dụng, hoặc tín dụng có tổn phí cao là vấn đề xung yếu cần phải giải quyết nhờ hỗ trợ lãi suất.
Xe chở sản phẩm nông nghiệp Việt Nam bị ùn ứ tại cửa khẩu Lạng Sơn hồi tháng 12/2021 vì Trung Quốc thắt chặt kiểm dịch. Ảnh: Hải quan Lạng Sơn
Nền kinh tế lúc này thiếu nhất là thời cơ mua bán, các chuỗi cung ứng bị đứt gãy, sản xuất bị đình trệ. Khi bơm thêm thanh khoản, hỗ trợ 2 điểm phần trăm lãi suất, các vấn đề cấp bách này không hề được giải quyết. chẳng những thế, điều này có thể làm nảy sinh một số hệ luỵ vĩ mô, nhất là thời khắc tung gói cứu trợ trùng với chu kỳ tăng trở lại của chỉ số giá. Hiện lạm phát trên thế giới tăng rất nhanh, và nó sẽ nhập khẩu vào Việt Nam dưới dạng tổn phí nguyên vật liệu và giá năng lượng. Lúc đó, cộng hưởng với đà phục hồi kinh tế trong nước sẽ làm cầu kéo và tổn phí đẩy khiến lạm phát của Việt Nam tăng. Đây cũng là rủi ro khi gói hỗ trợ của Việt Nam lệch pha với thế giới về thời khắc như tôi nói ở trên.
– Một số đại biểu Quốc hội cho rằng gói cứu trợ không phải để giải cứu các doanh nghiệp yếu mà để phục hồi cả nền kinh tế, tức là ưu tiên cho doanh nghiệp có đủ sức khoẻ. ý kiến của ông thế nào?
– Nếu mục tiêu lúc này là phục hồi nền kinh tế, tái hiện lại công ăn việc làm, hỗ trợ an sinh xã hội thì chẳng thể nào nhắm đến một vài doanh nghiệp lớn được. Một số ít doanh nghiệp lớn sẽ không đảm bảo được việc làm cho hàng triệu người mất việc hoặc bị thiểu dụng lao động trong giai đoạn vừa qua.
ý kiến của tôi là Nhà nước phải tạo được môi trường trong đó có sự tiếp cận bình đẳng của các loại hình doanh nghiệp có quy mô khác nhau trong cùng một lĩnh vực được hỗ trợ. Ví dụ, trong ngành du lịch, không chỉ cứu những anh lớn mà phải đảm bảo quyền tiếp cận chính sách của tất cả doanh nghiệp du lịch là giống nhau. Tất nhiên là có những ngành cần hỗ trợ hơn ngành khác như thương nghiệp, dịch vụ, vốn bị suy giảm nghiêm trọng nhất trong thời gian qua.
– Nhưng việc ưu tiên cho các doanh nghiệp mục tiêu thì lại tạo đà cho các doanh nghiệp khác phục hồi theo?
– Về lý thuyết, khi bị giới hạn về ngân sách hỗ trợ, thì phải nhắm đến đối tượng càng chính xác càng tốt. Nhưng thực tế của nhiều nước trong thời gian qua cho thấy chính sách có tính mục tiêu (targeting) về lý thuyết thì đúng, nhưng không dễ khai triển và do vậy nhiều khi không đạt hiệu quả kỳ vọng. Lý do là vì để khai triển được chính sách “mục tiêu” thì các cơ quan thực thi phải tách bạch được doanh nghiệp nào trong diện được hỗ trợ, doanh nghiệp nào không trong khi thực tế, họ có thể mua bán đa ngành, đa lĩnh vực.
Chưa kể, để xác định doanh nghiệp ưu tiên, cơ quan quản lý phải phân loại và để tránh rủi ro hỗ trợ nhầm rồi chịu trách nhiệm về sau, họ sẽ đặt nặng quy trình, thủ tục hành chính. Điều này khiến cho tốc độ, khả năng tiếp cận của doanh nghiệp giảm đáng kể. Đây là sự đánh đổi giữa một bên là tốc độ nhanh nhưng có thể xảy ra lầm lẫn, và bên kia là đưa ra tiêu chí rất chi tiết, rất hay về lý thuyết, nhưng thực hành lại chậm và tỷ lệ giải ngân thấp. Mà chính sách của chúng ta đã chậm rồi, nếu tiếp tục như thế thêm 6 tháng, một năm, khi nhìn lại sẽ thấy hiệu quả sử dụng, phân bổ gói hỗ trợ rất hạn chế. Tôi nghĩ trong trường hợp “cứu trợ” cần tốc độ nhanh và diện tiếp cận rộng, chúng ta phải chấp thuận chính sách gần đúng (second best) thay vì chính sách hoàn hảo (first best).
– Nếu không đổ tiền giảm lãi suất, cũng không ưu tiên một vài “địa chỉ chính xác”, vậy theo ông biện pháp nào sẽ nhanh và tác động trên diện rộng?
– Tôi cho rằng giảm thuế giá trị gia tăng (VAT) đồng loạt là nhanh và hiệu quả nhất lúc này. Hiện trong dự thảo đã có đề xuất giảm VAT từ mức 10% xuống mức 8% với nhóm hàng hoá, dịch vụ, trừ một số nhóm thuộc ngành có lợi thế phát triển là viễn thông, tài chính, nhà băng, bảo hiểm, mua bán bất động sản… Nhưng tôi cho rằng làm đồng loạt sẽ tốt hơn. Cách này sẽ đơn giản hoá quy trình cho doanh nghiệp lẫn cơ quan quản lý, bởi trong thực tế, các doanh nghiệp có thể mua bán đa ngành nghề, lĩnh vực. Với VAT không phải đẻ ra thêm bộ máy mới hay thủ tục mới. Cơ quan thực thi chỉ cần căn cứ theo đúng giấy tờ như thường lệ để cắt giảm thuế cho cơ sở mua bán.
Giảm thuế thu nhập doanh nghiệp cũng hay được nhắc đến. Nhưng nhược điểm là với doanh nghiệp khó khăn thì họ không phát sinh nghĩa vụ thuế nên sẽ không được hưởng lợi. Thuế này chỉ hỗ trợ được các doanh nghiệp đang làm ăn được. Còn VAT thì có làm ăn được hay không đều được lợi ích.
Bên cạnh đó, đặc điểm xung yếu của VAT là gánh nặng thuế được chia sẻ giữa doanh nghiệp và người tiêu dùng, vì vậy khi giảm VAT thì cả hai đối tượng này cùng hưởng lợi.
Tóm lại, nếu có thể, tôi cho rằng nên điều chuyển những khoản hỗ trợ lãi suất sang các mục tiêu khác như y tế, giáo dục, hay giảm VAT đồng loạt thì sẽ tạo ra hiệu quả kinh tế tốt hơn.
– Ngoài tác động hỗ trợ nền kinh tế, gói 340.000 tỷ đồng cũng mang lại một số hệ quả về rủi ro lạm phát, nợ xấu. Theo ông, làm thế nào để giảm được những nguy cơ này?
– Chắc chắn Việt Nam sẽ đối mặt với chỉ số lạm phát cao hơn trong 2022. Đây là điều tất yếu. Chúng ta không tránh được lạm phát gia tăng khi vừa phải nhập khẩu lạm phát từ bên ngoài, đồng thời kinh tế trong nước trên đà hồi phục.
Năm ngoái tăng trưởng kinh tế yếu, áp lực lạm phát thấp mặc dầu tiền vẫn được bơm ra. Còn năm nay, khi kinh tế phục hồi dần, nhu hố xí dùng, đầu tư mua sắm công đều đi lên sẽ đẩy tổng cầu lên. Trong khi đó, tổng cung chưa phục hồi tương ứng sẽ khiến giá cả bị đẩy lên.
Nợ xấu có thể sẽ tăng đột biến trong năm nay. Nguyên nhân là trước đây chúng ta cho phép giữ nguyên nhóm nợ bằng các biện pháp kỹ thuật, do vậy khi nợ trở về đúng thực chất của nó thì nhiều khoản chưa xấu trên sổ sách giờ trở nên nợ xấu trên thực tế.
Do đó, để giảm nguy cơ nợ xấu và không gây áp lực quá cao lên lạm phát,đầu tiên là không nên bơm tiền thông qua hỗ trợ lãi suất. Tiếp đó là đảm bảo kiểm soát được nợ xấu trong hệ thống nhà băng. nhà băng Nhà nước sau giai đoạn 2013-2014 đã có nhiều kinh nghiệm trong vấn đề này rồi. Cuối cùng là giảm bớt gánh gánh nặng cho chính sách tiền tệ, tăng trọng số của chính sách tài khoá.
Những điều chúng ta đang làm trong chính sách tiền tệ là đúng hướng. Tôi tin là một khi nhà băng Nhà nước giữ mặt bằng lãi suất thấp, giữ an toàn của hệ thống tài chính, tiền tệ, đảm bảo thanh khoản, kiểm soát nợ xấu để không gây ra đổ vỡ như hai năm qua là đã hoàn thành sứ mạng. Sau đó nên để thị trường vận hành theo quy luật vốn có của nó.
Thực tế chúng ta chẳng thể nào tránh được sự gia tăng lạm phát trong năm 2022, vì vậy cần tìm cách giảm nợ xấu và không gây thêm nhiều áp lực lên chính sách tiền tệ. Vì gánh nặng của chính sách tiền tệ năm nay chắc chắn lớn hơn hẳn so với năm ngoái.
Ngày 6-1, Masan Consumer đã được vinh danh trong Lễ trao giải “Thương hiệu Vàng TP HCM năm 2021” do Sở Công thương TP HCM cùng Tạp chí Kinh tế Sài Gòn tổ chức. Giải thưởng do UBND TP HCM chỉ đạo thực hành nhằm tôn vinh các doanh nghiệp có kết quả xuất sắc trong công tác xây dựng và phát triển thương hiệu sản phẩm, dịch vụ.
Bộ trưởng Nguyễn Văn Thể thông tin về dự án cao tốc Bắc – Nam phía Đông giai đoạn 2 – Ảnh: Chinhphu.vn
Chiều 10-1, Quốc hội thảo luận trực tuyến về chủ trương đầu tư dự án xây dựng công trình đường bộ cao tốc Bắc – Nam phía Đông giai đoạn 2021-2025.
Nhấn mạnh tính cấp thiết khai triển 12 dự án thành phần cao tốc Bắc – Nam, song đại biểu Vũ Tiến Lộc (đoàn Hà Nội) cho rằng việc lựa chọn phương án đầu tư công để khai triển dự án là “cực chẳng đã” khi tư nhân không làm thì Nhà nước phải làm.
Theo ông, với một dự án lớn có ý nghĩa về mặt chính trị, kinh tế xã hội, là biểu tượng của “ý Đảng, lòng dân”, nhưng lại không thu hút được vốn tư nhân tham gia thì cần phải nhìn nhận lại chính sách.
Đảng đã có chủ trương, Quốc hội đã ban hành Luật đầu tư phương thức đối tác công tư (PPP), nhưng có tới 2 lần Quốc hội phải điều chỉnh các dự án PPP sang phương thức đầu tư công, thì đó là sự không thành công trong chính sách.
“Lỗi không phải do phương thức PPP, mà do cơ chế chính sách thiết kế chưa đủ hấp dẫn nhà đầu tư tư nhân” – ông Lộc nêu ý kiến.
Vì vậy, đại biểu Lộc đề xuất cần sửa đổi quy định luật pháp chính sách để thu hút đầu tư tư nhân tham gia. Theo đó, Chính phủ nên thành lập quỹ đầu tư phát triển cơ sở hạ tầng cho nhà đầu tư tư nhân vay để xây dựng cơ sở hạ tầng giao thông thay vì Nhà nước phải đầu tư. Như vậy sẽ chuyển một phần vốn từ đầu tư công sang hỗ trợ đầu tư tư nhân.
Đại biểu Hoàng Văn Cường (đoàn Hà Nội) cũng cho rằng với 12 dự án thành phần khai triển theo phương thức đầu tư công, có 4 dự án vẫn có khả năng đầu tư PPP, song tỉ lệ đầu tư nhà nước có thể ở mức cao lên đến 54-65%.
Theo ông, có thể tách riêng gói phóng thích mặt bằng thành một dự án riêng giúp cho toàn bộ mức đầu tư sẽ giảm đi. Bởi khi Nhà nước đầu tư mặt bằng, phần đầu tư còn lại sẽ không còn nhiều.
Tuy nhiên, ông Cường băn khoăn về tổng mức đầu tư 146.000 tỉ đồng, tương đương suất đầu tư là 201 tỉ đồng/km bao gồm cả phóng thích mặt bằng. Trong khi đó so sánh với các tuyến cao tốc đã hoàn thành như Vĩnh Hảo – Phan Thiết chỉ 107,5 tỉ đồng/km; tuyến Cam Lâm – Vĩnh Hảo là 122,6 tỉ đồng/km; tuyến Phan Thiết – Dầu Giây là 125,7 tỉ đồng/km.
“Kiểm toán Nhà nước cũng chỉ ra rằng dự kiến nếu tính toán lại thì tổng mức đầu tư chỉ 130.000 tỉ đồng. Như vậy, suất đầu tư và tổng mức đầu tư rất cần phải cân nhắc lại” – ông Cường đồng tình với cơ chế chỉ định thầu nhưng cần phải đảm bảo tính công khai, sáng tỏ trong thực hành dự án.
Tiếp thu các ý kiến của các đại biểu, Bộ trưởng Bộ Giao thông vận chuyển Nguyễn Văn Thể khẳng định sẽ tính toán kỹ lưỡng, cẩn trọng về tổng mức đầu tư. Việc khai triển phóng thích mặt bằng sẽ làm một lần, khai triển tái định cư thích hợp thực tiễn, tránh lãng phí làm tăng mức đầu tư.
Để đảm bảo tính công khai sáng tỏ trong khai triển thực hành, đặc biệt với cơ chế chỉ định thầu, ông Thể cho biết quá trình khai triển dự án sẽ có sự tham gia của các cơ quan công an, thanh tra, kiểm toán, các tiêu chí sẽ được công khai rộng rãi.
“Chính phủ chỉ đạo dành 3 năm thi công để cuối năm 2025 xong, tức là cuối năm 2022 phải khởi công đồng loạt các gói thầu. Việc phân cấp cho Bộ Giao thông vận chuyển thẩm định là hết sức cấp thiết vì Quốc hội ủng hộ phân cấp này thì sẽ rút ngắn chí ít từ 1-1,5 tháng” – ông Thể nói.
Ngày 9.1.2022, khu căn hộ mẫu Asiana Riverside chính thức hoạt động và đón khách tham quan tại số 10 đường Bến Nghé, phường Tân Thuận Đông, quận 7, TP.HCM. Trong ngày đầu khai mạc, căn hộ mẫu vinh dự đón hơn 500 lượt khách tham quan.
Bộ Giao thông vận chuyển kiến nghị huy động nguồn vốn xã hội hóa theo hình thức PPP với các cảng hàng không mới như Quảng Trị, Sa Pa, Cao Bằng…
Ngày 10/11, đại diện Bộ Giao thông vận chuyển cho hay, cơ quan này đã trình Chính phủ Đề án định hướng huy động nguồn vốn xã hội đầu tư kết cấu hạ tầng hàng không.
Theo đó, bộ này kiến nghị Chính phủ cho ý kiến về định hướng phân loại hệ thống cảng hàng không và phương án huy động nguồn vốn xã hội đầu tư kết cấu hạ tầng cảng hàng không của từng nhóm.
28 cảng hàng không trong quy hoạch đến 2030 được đề xuất chia thành 5 nhóm để làm cơ sở định hướng huy động nguồn vốn xã hội đầu tư và giao cho địa phương quản lý.
Cụ thể, nhóm 1 gồm các cảng hàng không quốc tế Nội Bài, Đà Nẵng, Cam Ranh, Long Thành, Tân Sơn Nhất. Đây là các cảng hàng không quốc tế xung yếu của quốc gia, đóng vai trò gom hành khách, hàng hóa để kết nối với mạng đường bay nội địa và quốc tế.
Nhóm 2 gồm các cảng hàng không Thọ Xuân, Chu Lai, Phù Cát, Tuy Hòa. Các phi trường này có hoạt động quân sự, huấn luyện quân sự thường xuyên, tài sản và đất đai khu bay do Bộ Quốc phòng quản lý.
Nhóm 3 gồm các phi trường Điện Biên, Nà Sản, Đồng Hới, Pleiku, Buôn Ma Thuột, Rạch Giá, Cà Mau, Phú Quốc và Côn Đảo. Đây là các cảng hàng không ở vùng sâu, vùng xa, miền núi, hải đảo, cân đối chi thu khó khăn, có công suất quy hoạch đến năm 2030 nhỏ hơn 5 triệu lượt hành khách một năm.
Nhóm 4 gồm các phi trường Cát Bi, Vinh, Phú Bài, Liên Khương, Cần Thơ. Đây là các cảng hàng không có công suất quy hoạch đến năm 2030 lớn hơn 5 triệu lượt hành khách một năm, có tiềm năng phát triển, có khả năng thu hút các nhà đầu tư, không có hoạt động quân sự thường xuyên.
Nhóm 5 gồm các cảng hàng không mới như Sa Pa, Quảng Trị, Lai Châu và các cảng hàng không tiềm năng như Cao Bằng, Hải Phòng (Tiên Lãng), cảng hàng không thứ hai vùng Thủ đô.
phi trường Nội Bài đang được đề xuất điều chỉnh quy hoạch lên 60 triệu hành khách đến năm 2030. Ảnh: Giang Huy.
21 cảng hàng không hiện do Tổng đơn vị Cảng hàng không Việt Nam (ACV) khai thác, các công trình tại phi trường được chia thành 4 cụm để tiện lợi quản lý, khai thác và đầu tư.
Trong đó, cụm 1 – các công trình, hạ tầng hoạt động bay thuộc công trình cần yếu như đài kiểm soát không lưu. Cụm 2 là các công trình đường cất hạ cánh, đường lăn. Cụm 3 là các công trình hạ tầng như sân đỗ, nhà ga hành khách, công trình hạ tầng kỹ thuật. Cụm 4 là các công trình dịch vụ hàng không như nhà ga hàng hóa.
Về phương án đầu tư mở rộng, xây mới các cảng hàng không theo quy hoạch, Bộ Giao thông vận chuyển khẳng định ACV vẫn sẽ đóng vai trò xung yếu, dẫn dắt thị trường đầu tư kết cấu hạ tầng cảng hàng không, nhưng sẽ huy động các nhà đầu tư tư nhân đầu tư tại các phi trường.
Cụ thể, tại phi trường nhóm 1 – Nội Bài, Đà Nẵng, Cam Ranh, Long Thành, Tân Sơn Nhất, sẽ huy động nguồn vốn xã hội để đầu tư các công trình dịch vụ hàng không và phi hàng không (Cụm 4) theo hình thức đầu tư mua bán.
Với nhóm 2 – Thọ Xuân, Chu Lai, Phù Cát, Tuy Hòa, trường hợp Bộ Quốc phòng bàn giao khu bay cho Bộ Giao thông vận chuyển hoặc địa phương quản lý, Bộ Giao thông vận chuyển đề xuất huy động nguồn vốn xã hội đầu tư toàn bộ cảng hàng không theo hình thức PPP sử dụng tài sản kết cấu hạ tầng hiện có để tham gia dự án, đặc biệt là phi trường Chu Lai hiện nay có nhiều nhà đầu tư quan tâm.
Nhóm 3 là các phi trường Điện Biên, Nà Sản, Đồng Hới, Pleiku, Buôn Ma Thuột, Rạch Giá, Cà Mau, Phú Quốc và Côn Đảo, Bộ Giao thông vận chuyển sẽ chuyển giao khu bay (cụm 2) và ACV chuyển giao các công trình (cụm 3) cho địa phương để chủ động huy động nguồn lực đầu tư.
Nhóm 4 với các phi trường Cát Bi, Vinh, Phú Bài, Liên Khương, Cần Thơ cũng được chuyển giao như nhóm 3.
Đặc biệt đối với nhóm 5 là các cảng hàng không mới như Sa Pa, Quảng Trị, Lai Châu, Cao Bằng, Bộ kiến nghị huy động nguồn vốn xã hội đầu tư toàn bộ cảng hàng không theo hình thức PPP. UBND các tỉnh có quy hoạch cảng hàng không mới là cơ quan có thẩm quyền đầu tư theo phương thức PPP chủ động huy động, cân đối nguồn lực và tổ chức thực hành đầu tư.
Hiện nay đã có nhiều doanh nghiệp tư nhân đề xuất nghiên cứu, đầu tư các cảng hàng không như Vietjet muốn đầu tư các phi trường Chu Lai, Cát Bi, Tuy Hòa, Điện Biên. đơn vị IPP dự kiến đầu tư các phi trường Phú Quốc, Tuy Hòa; Vingroup muốn đầu tư cảng hàng không Chu Lai. FLC muốn đầu tư vào Cảng hàng không Đồng Hới. đơn vị T&T đề xuất đầu tư phi trường Quảng Trị.
Theo dự thảo quy hoạch cảng hàng không, phi trường được trình Chính phủ, các phi trường quốc tế lớn đóng vai trò đầu mối được xây dựng, mở rộng đến 2030 như Long Thành (giai đoạn 1) đạt công suất 25 triệu hành khách mỗi năm; Tân Sơn Nhất sẽ được mở rộng lên 50 triệu khách; Nội Bài đạt công suất 60 triệu khách; phi trường Đà Nẵng 25 triệu khách…
Quy hoạch xác định nhu cầu vốn đầu tư cho các cảng hàng không trên toàn quốc đến năm 2030 khoảng 403.100 tỷ đồng.
Nhiều dự án vướng mắc có thể liên quan đến nguồn cung và sự phát triển của thị trường bất động sản. Trong ảnh: Một dự án đang xây dựng ở quận 7, TP.HCM – Ảnh: QUANG ĐỊNH
Ngày 9-1, Tuổi Trẻ có cuộc trao đổi với GS.TSKH Đặng Hùng Võ – nguyên thứ trưởng Bộ Tài nguyên và môi trường. Ông Võ nói:
– Hiện nay Quốc hội cũng đang băn khoăn với điều 75 Luật đầu tư vì trong khi Luật xây dựng thì cho phép “nếu dự án được phê chuẩn thì được thực hành” nhưng Luật đầu tư lại quy định “phải là đất ở thì mới được duyệt”. Sự thực mà nói thì sửa Luật đầu tư là đúng, cần làm ngay.
Ủng hộ phương án của Chính phủ
* Có lo ngại nếu sửa luật sẽ khiến doanh nghiệp đi gom đất nông nghiệp, làm dự án nhà ở. Đây là lo ngại có đúng không, khi để được chuyển đổi mục tiêu sử dụng đất, khu đất của nhà đầu tư phải thích hợp với quy hoạch sử dụng đất, quy hoạch xây dựng?
– Tôi ủng hộ phương án điều chỉnh điều 75 Luật đầu tư đã được Chính phủ trình Quốc hội thảo luận. Tất cả phải căn cứ vào quy hoạch để đưa ra quyết định đúng đắn nhất. Các luật đều phải tuân thủ theo quy hoạch bởi ví dụ nơi đó duyệt quy hoạch là thành thị, có đất ở thì dự án được duyệt. Còn trong quy hoạch, kế hoạch không cho chuyển thành đất ở thì không được duyệt.
Luật đầu tư, Luật xây dựng, Luật đất đai hiện nay có những điều quy định quá chi tiết nhưng lại không bám sát quy hoạch. Doanh nghiệp đi gom đất nhưng được duyệt hay không là phải bám vào quy hoạch. Đáng ra sau khi quy hoạch được phê chuẩn, cơ quan nhà nước phải đi gom đất sau đó giao lại cho doanh nghiệp.
Luật đầu tư không nên bàn tới mục tiêu sử dụng đất vì nội dung này quy hoạch quy định. Có thể hiện trạng khu đất đó đang là đất nông nghiệp nhưng sau 5 năm nữa theo quy hoạch là đất ở thì sẽ được chuyển đổi. Còn đối với khu đất là đất nông nghiệp theo quy hoạch không được chuyển đổi thì không được phép chuyển đổi.
* Doanh nghiệp đang thiệt hại, vô tình liên quan đến nguồn cung bất động sản, đẩy giá cao lên vì vướng mắc quy định, rất khó có quỹ đất để làm?
– Làm quy hoạch mất nhiều thời gian, chất xám, tiền nong nhưng thực tế khi coi xét để phê chuẩn dự án lại không bám sát dù chúng ta đã có Luật quy hoạch.
Quy định điều 75 Luật đầu tư rất vô lý vì quy định cả mục tiêu sử dụng đất, thiếu tính thực tế. mục tiêu sử dụng đất ở đó như thế nào là do quy hoạch quyết định, chứ không phải con người quyết định. Con người tác động thông qua quy hoạch chứ không phải tự quyết định làm đất ở hay không phải là đất ở. Hiện nay Luật đầu tư vênh với Luật nhà ở, Luật xây dựng, đáng ra điều 75 phải sửa từ mấy năm trước.
* Nếu sửa đổi theo hướng chỉ căn cứ theo quy hoạch sử dụng đất để cho phép nhà đầu tư khai triển dự án, không thông qua thu hồi đất để đấu giá liệu có gây thất thu tiền thuế, lợi ích nhóm?
– Theo tôi, đất để đấu giá là đất đã phóng thích mặt bằng. Còn đất chưa phóng thích mặt bằng thì chẳng thể đấu giá. Cái này đã được Luật đất đai 2013 quy định rất rõ. Ngân sách có thâm hụt hay không là do định giá. Nhiều khi đấu giá còn chẳng thể nhìn hết được tiềm năng của khu vực đó có thực sự phát triển hay không.
Bởi đấu giá cao Nhà nước thu được thuế nhưng sẽ làm đất khu vực đó tăng đột biến, dẫn đến méo mó nguồn cung khiến thị trường bất động sản không còn phát triển lành mạnh. Còn có lợi ích nhóm trong định giá hay không thì do khâu quản lý của chúng ta đã đủ chặt chẽ hay chưa chứ chẳng thể đổ lỗi cho việc không thông qua đấu giá là có lợi ích nhóm hay làm thất thu nguồn thuế.
Ách tắc quá lớn, phải gỡ
* Ông nhận định thế nào khi luật sửa đổi sớm sẽ tháo gỡ tắc nghẽn cho hàng trăm dự án bất động sản?
– Hiện nay rất nhiều dự án đang bị “ách tắc” khi chưa được chuyển sang đất ở do các nhà đầu tư chính yếu giữ đất nông nghiệp. Rất nhiều dự án không được phê chuẩn, kể cả dự án được quy hoạch là đất ở, bởi không ai dám ký duyệt dự án trái luật. Tôi được mời dự nhiều hội thảo, cho ý kiến về vấn đề này, từ doanh nghiệp đến cơ quan chức năng đều phàn nàn, phản ánh luật chồng chéo, đặc biệt là điều 75 Luật đầu tư.
Điều này gây nên tình trạng đất ở ngày càng khan hiếm hơn, kích thích vào sốt giá đất, nguy cơ cao hơn nữa không có lợi cho thị trường bất động sản, rủi ro cho doanh nghiệp đến nay cả nhà đầu tư thứ cấp.
Thực tế, hiện nay sốt giá đang xảy ra trên khắp cả nước, nếu giá đất không được kìm hãm về giá trị thực thì sẽ rất khó giải quyết nhà cho đối tượng có thu nhập trung bình và dưới trung bình.
Cần sớm phê chuẩn các dự án thích hợp với quy hoạch để tạo nguồn cung thuận tiện cho phát triển dự án, giảm khả năng sốt giá, nếu không thì thiệt hại cho xã hội rất lớn.
Không nên “yếu chỗ nọ, siết chỗ kia”
Theo nội dung đề xuất sửa điều 75 Luật đầu tư: “Cho phép nhà đầu tư có quyền sử dụng đất hợp pháp (bao gồm cả đất ở và không phải đất ở) được chuyển mục tiêu sử dụng đất để thực hành dự án xây dựng nhà ở theo quy hoạch, kế hoạch sử dụng đất được phê chuẩn… theo quy định của Luật đất đai 2013”.
Lãnh đạo một doanh nghiệp bất động sản lớn phía Bắc cho rằng Chính phủ đã nhìn ra vấn đề và sửa luật là điều đáng hoan nghênh. Ông tôn trọng ý kiến lo ngại của một số đại biểu Quốc hội nhưng cho rằng lo ngại đó cần dựa trên khả năng thực tế.
Ví dụ lo ngại sửa quy định sẽ tạo ra kẽ hở cho doanh nghiệp để thâu tóm đất đai, thu nhặt đất… Theo vị này, để được chuyển đổi mục tiêu sử dụng đất để thực hành dự án nhà ở thì khu đất của nhà đầu tư phải thích hợp với quy hoạch sử dụng đất, quy hoạch xây dựng (tức là phải được quy hoạch thành đất xây dựng nhà ở). Chứ không phải nhà đầu tư cứ nhận chuyển nhượng đất, có đất là được chuyển. Nếu không chứng minh được có quyền sử dụng đất hợp pháp thì chẳng thể được chuyển đổi mục tiêu sử dụng đất, dù khu đất đó có thích hợp với quy hoạch.
Vị lãnh đạo doanh nghiệp này nhấn mạnh vấn đề ở đây là việc nâng cao năng lực quản lý nhà nước trong lĩnh vực quy hoạch và xác định nghĩa vụ tài chính của nhà đầu tư khi chuyển mục tiêu sử dụng đất, chứ không phải ở việc cấm nhà đầu tư phát triển quỹ đất để thực hành dự án.
Hiện nhiều doanh nghiệp chuẩn bị quỹ đất, cơ quan nhà nước khẳng định không vi phạm nhưng tắc vì không có đất ở. Trong khi đúng quy hoạch, cho người ta chuyển đổi, Nhà nước thu được thuế, thị trường có thêm nguồn cung, quy hoạch nhanh chóng được thực hành…
TIẾN MẠNH
Gỡ quy định để bớt khó cho dân, doanh nghiệp
PGS.TS Trần Hoàng Ngân, viện trưởng Viện Nghiên cứu phát triển TP.HCM, cũng nhận định việc sửa đổi, bổ sung điểm c, khoản 1, điều 75 Luật đầu tư theo hướng tháo gỡ cho nhà đầu tư để khuyến khích đầu tư là tốt. Bên cạnh đó, việc này cũng có thể giúp người dân ở những vùng đất quy hoạch treo chuyển mục tiêu sử dụng đất vì khi nằm trong vùng quy hoạch treo thì rất khó khăn cho dân. Luật sửa đổi sẽ rõ ràng, đảm bảo quyền lợi của người dân.
Trao đổi với Tuổi Trẻ, TS Võ Trí Thành – nguyên phó viện trưởng Viện Nghiên cứu quản lý kinh tế trung ương – cũng cho rằng việc sửa đổi điểm c, khoản 1, điều 75 Luật đầu tư theo hướng khuyến khích nhà đầu tư có những điều tốt cho thị trường phát triển.